Theo TRIPs, các thành viên có thể, nhưng không bị bắt buộc, áp dụng trong luật mức bảo hộ cao hơn so với các yêu cầu của hiệp định, nghĩa là việc bảo hộ đó không trái với các điều khoản của hiệp định.
Các đối tượng thuộc sự điều chỉnh của hiệp định này bao gồm: Bản quyền và các quyền có liên quan; Nhãn hiệu hàng hóa; Chỉ dẫn địa lý; Kiểu dáng công nghiệp; sáng chế; thiết kế bố trí mạch tích hợp; bảo hộ thông tin bí mật; Và hạn chế các hoạt động chống cạnh tranh trong các hợp đồng chuyển giao quyền sử dụng.
Các nguyên tắc của hiệp định TRIPs:
Đãi ngộ Tối huệ quốc.
Đối với việc bảo hộ sở hữu trí tuệ, bất kì một sự ưu tiên, chiếu cố, đặc quyền, hoặc sự miễn trừ nào được một thành viên dành cho công dân của bất kì một thành viên nào khác cũng phải được lập tức và vô điều kiện dành cho công dân tất cả các thành viên khác.
Đãi ngộ quốc gia.
Mỗi thành viên chấp nhận cho công dân của các thành viên khác sự đối xử không kém thuận lợi hơn so với sự đối xử mà thành viên đó dành cho công dân của mình trong việc bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ.
Tuy nhiên, các nguyên tắc này cũng còn những ngoại lệ, theo đó, các thành viên có thể dựa vào để miễn trừ nghĩa vụ tuân thủ hiệp định TRIPs.
Các trường hợp ngoại lệ được quy định cụ thể trong Công ước Paris (về bảo hộ sở hữu công nghiệp); Công ước Berne (về bảo hộ các tác phẩm văn học và nghệ thuật); Công ước Rome (về bảo vệ người biểu diễn, người xuất bản, ghi âm và các tổ chức phát thanh truyền hình) và Hiệp ước Washington ( về sở hữu trí tuệ trong lĩnh vực mạch tích hợp).
Hiệp định TRIPs cho phép các thành viên có một khoảng thời gian chuyển đổi thích hợp để đảm bảo việc thực thi đầy đủ các nghĩa vụ. Các nước phát triển được phép trì hoãn thực hiện Hiệp định trong vòng 1 năm kể từ ngày hiệp định có hiệu lực. Thời hạn này đối với các nước đang phát triển là 5 năm và các nước kém phát triển là 11 năm.
(Nguồn: Bộ Thương mại)