Tại huyện biên giới Ia Grai (Gia Lai), không khí thu hoạch cà phê những ngày này trở lên tất bật bởi hàng nghìn nhân công đến từ nhiều địa phương đang làm việc ngày đêm tại vùng chuyên canh cà phê trọng điểm này.
Phu hái cà phê phần lớn là người nghèo, không có công ăn việc làm ổn định ở các tỉnh miền Bắc và miền Trung như Thái Bình, Thanh Hóa, Hà Tĩnh, Quảng Trị, Bình Định, Phú Yên… Họ được trả công theo hai hình thức: khoán sản phẩm 70.000-80.000 đồng/người/tạ cà phê và trả tiền công 150.000-180.000 đồng/ngày.
Mội đội hái cà phê thường có một “cai” - chuyên quản lý việc đi lại, ăn uống và ngủ nghỉ của các thành viên. Theo chân những người hái cà phê Bình Định, Quảng Trị ở vùng biên giới Ia Krái (huyện Ia Grai) chúng tôi có dịp hiểu thêm về nỗi vất vả, cơ cực của công việc hái cà phê.
Bà Nguyễn Thị Hòa (trái), 51 tuổi và bà Đỗ Thị Ngọc, 45 tuổi, cùng quê ở Bình Định, đeo bao tay để bắt đầu một ngày hái cà phê |
Bà Võ Thị Mỹ Hồng, 54 tuổi, quê Bình Định, tất bật gom cà phê vào thúng để đóng bao. |
Rời vùng quê nghèo và hay bão lũ ở Quảng Trị, hai cô cháu Lê Thị Thủy và Lê Văn Hoàng khăn gói tới xã biên giới Ia Krái để hái thuê cà phê cho các chủ rẫy với hình thức khoán sản phẩm 70.000 đồng/tạ cà phê. |
Một lao động đã có tuổi quê Bình Định khom mình vác bao cà phê nặng 40-50kg. |
Bữa cơm chỉ có nước mắm và cơm trắng của những người hái cà phê quê Hoài Nhơn, Bình Định. |
Ngoài việc hái cà phê, ở xã Ia Krái còn thuê nhân công lo việc phơi sấy cà phê. |
Các nhân công hái cà phê ngồi trên xe công nông theo chủ rẫy về nhà, kết thúc một ngày làm việc. |
Theo Tuổi Trẻ