1. Instagram, Snapchat
Chính quyền Trung Quốc hứa hẹn nước này sẽ trở thành thị trường tiềm năng, đồng thời tiến hành cải cách nền kinh tế. Tuy nhiên, họ vẫn kiểm soát khá chặt chẽ đối với một số lĩnh vực. Ví dụ, Instagram đã bị cấm sau phong trào biểu tình ủng hộ dân chủ tại Hong Kong (Trung Quốc) năm 2014. Ứng dụng nhắn tin bằng hình ảnh - Snapchat cũng bị chặn tại đây.
2. Twitter
Các nhà phân tích cho rằng Bắc Kinh đã cảm thấy rất lo lắng sau khi chứng kiến vai trò của truyền thông xã hội trong Cách mạng xanh ở Iran năm 2009 và cho chặn luôn dịch vụ tiểu blog Twitter. Tuy nhiên Twitter vẫn tiếp tục tuyển dụng nhân sự điều hành cấp cao tại Trung Quốc với mong muốn thu lợi nhuận từ quảng cáo.
3. Google
Gmail là một trong những dịch vụ của Google bị hạn chế nghiêm ngặt bởi giới chức Trung Quốc. Họ không tìm kiếm bằng Google hay xem video trên YouTube ở Trung Quốc. Google từ lâu vẫn luôn đấu tranh với Bắc Kinh về vấn đề kiểm duyệt. Năm 2010, hãng đã chính thức rút khỏi thị trường này.
4. Facebook
Trung Quốc bắt đầu chặn Facebook vào năm 2009 và chưa hề có dấu hiệu sẽ khôi phục lại truy cập vào mạng xã hội này. Giới phân tích cho rằng lệnh cấm này bắt nguồn từ những cuộc bạo loạn nổ ra vào tháng 7 năm đó giữa người theo đạo Hồi và người Hán tại khu vực phía tây khu tự trị Tân Cương (Trung Quốc)
Nhà sáng lập Facebook - Mark Zuckerberg đã tới thăm Trung Quốc nhiều lần, thậm chí còn bắt tay với Chủ tịch Tập Cận Bình, nhưng vẫn chưa xoay chuyển được tình hình.
5. Website
Bắc Kinh chặn truy cập tới hàng nghìn website nước ngoài, từ những địa chỉ web đồi trụy đến những chuyên đăng tải vấn đề nhạy cảm về chính trị. Kết quả tìm kiếm cũng bị kiểm duyệt và người dùng thường phải sử dụng ngôn ngữ khác khi muốn bàn luận về các vấn đề này.
6. Phim nước ngoài
Mỗi năm, chỉ 34 bộ phim nước ngoài được phép công chiếu tại các rạp của Trung Quốc, và chúng vẫn phải chịu sự kiểm duyệt chặt chẽ từ các nhà quản lý. Toàn bộ những cảnh được cho là mang tính kích động đều bị cắt.
Dù quy định này tạo lợi thế cho ngành điện ảnh trong nước, một số nhà sản xuất phim Trung Quốc vẫn than khó. Ví dụ, bộ phim Brokeback Mountain của đạo diễn Lý An đã mang về cho ông giải Oscar cho đạo diễn xuất sắc năm 2005, nhưng lại chẳng có cơ hội được công chiếu tại quê hương ông.
Trong khi đó, Trung Quốc cũng xây riêng cho mình một ngành công nghiệp giải trí rất mạnh. Gã khổng lồ công nghệ Alibaba còn mở hẳn một xưởng sản xuất phim.
7. Sách điện tử và video
Nạn nhân mới nhất trong chiến dịch kiểm duyệt của Bắc Kinh là các nội dung kỹ thuật số từ nước ngoài. Gần đây, iBooks và iTunes Movies của Apple, cùng một dịch vụ video trực tuyến của Disney đều đã bị chặn. Có vẻ các dịch vụ này đã vi phạm quy định mới, đòi hỏi các công ty nước ngoài phải được sự chấp thuận từ chính quyền mới có thể cung cấp nội dung online như video, game hay sách.
8. Casino
Bắc Kinh bắt đầu cấm đánh bạc từ năm 1949, và hiển nhiên casino cũng không được phép hoạt động tại Trung Quốc. Nhưng một trong những thú vui của người Trung Quốc từ hàng nghìn năm nay vẫn là trò chơi may rủi này.
Lệnh cấm này không ngăn cản được các hoạt động cờ bạc chui và xổ số tư nhân. Nó còn tạo điều kiện phát triển cho các sòng bài tại Macau - nơi ngành công nghiệp casino còn nhộn nhịp gấp nhiều lần Las Vegas.
Hà Tường (theo CNN)