VNPT mặc dù đã một số lần hạ giá cước nhưng dư luận và khối doanh nhân vẫn đặt ra câu hỏi là vì sao Tổng công ty không thể giảm cước viễn thông hơn nữa khi cước của Việt Nam còn tương đối cao. Tất cả các loại cước như cước truy nhập Internet, thuê kênh, cước điện thoại di động, điện thoại quốc tế, điện thoại đường dài liên tỉnh và nội hạt đều chưa có sự điều chỉnh đồng đều để đảm bảo tính hợp lý giữa các loại cước và có thể cạnh tranh trong khu vực.
Câu hỏi này được đặt ra với hai mệnh đề: Thứ nhất, có phải VNPT giữ mức cước cao để bù vào những đầu tư sai lầm trước đây? Thứ hai, phải chăng khi thế độc quyền doanh nghiệp đang dần được phá vỡ thì VNPT muốn tận dụng những ưu thế mà các doanh nghiệp khác không thể có để duy trì mức cước như hiện nay?
Phó tổng giám đốc VNPT Trần Mạnh Hùng, khi đề cập đến vấn đề trên, đã phản biện rằng, nếu nói trong quá khứ VNPT đã có những đầu tư sai lầm và bây giờ phải để mức cước cao là không đúng, vì các thiết bị của VNPT trước đây còn đang sử dụng và vẫn sinh ra hiệu ích. Quan điểm của ông Hùng về chuyện thấp cao trong cước viễn thông là xuất phát từ sự cân đối trong mối tương quan giữa tăng trưởng thuê bao và giảm cước. Bài toán này nếu có đáp số như mong muốn là tỷ lệ giữa số lượng thuê bao và mức cước càng cao thì càng có lợi và cả VNPT lẫn người tiêu dùng đều thấy hài lòng. Tuy nhiên, trong kinh doanh thì những hy vọng lãng mạn như vậy thường khó xảy ra theo ý muốn chủ quan.
Trên nguyên tắc, việc quyết định mức cước không thuộc thẩm quyền của VNPT. Nhưng vì đây là doanh nghiệp nhà nước có nguồn thu ngân sách lớn, nên đưa ra mức cước thế nào thì Tổng cục Bưu điện, dưới sự chỉ đạo của cấp thẩm quyền, luôn phải tính đến yếu tố cân đối tài chính của VNPT, mà cụ thể là tính đến tỷ lệ đầu tư và dư nợ như của VNPT hiện nay. Tính trung bình mỗi năm VNPT đầu tư khoảng 6.000 tỷ đồng, trong đó 4.000 tỷ đồng là đi vay. Vì thế, yêu cầu tối thiểu là phải đảm bảo lợi nhuận kinh doanh cao hơn lãi suất ngân hàng nên cước viễn thông chưa thể giảm thêm được nữa.
Đầu Tư