Những công ty mua hạn ngạch thường là các công ty tư nhân chuyên về một mặt hàng như áo jacket, áo thun, quần áo trẻ em... không đủ hạn ngạch để xuất hàng. Hạn ngạch mà công ty có chỉ sử dụng đến gần cuối năm là hết, nhưng vẫn còn hàng cần xuất đi ngay trong năm, mà xin thêm thì không được. Vì vậy, họ phải tìm cách có được hạn ngạch để xuất hàng nếu không sẽ bị khách hàng phạt hay tệ hơn nữa là mất mối làm ăn. Khi đó họ sẽ liên hệ đến những công ty thừa hạn ngạch để mua lại.
Cò hạn ngạch thường là nhân viên các công ty hoặc những người làm trong ngành dệt may. Những người này biết được thông tin công ty của mình hoặc một công ty nào đó có nhu cầu muốn mua hạn ngạch, họ sẽ đứng ra giới thiệu và nhận hoa hồng.
Các công ty mua hạn ngạch cho biết, họ là khách hàng nhưng không phải là thượng đế. Họ vừa phải tốn tiền đi mua, vừa tất tả chạy ngược xuôi lo làm thủ tục xuất hàng và làm chứng từ xuất khẩu. Còn "cò" và công ty bán hạn ngạch chỉ ký hồ sơ và lấy tiền.
Bên mua phải trả cho bên bán một khoản tiền tính theo đơn vị hàng. Giá mỗi đơn vị hàng từ khoảng 0,4 đến hơn 1 USD tùy theo loại hạn ngạch và sự thỏa thuận với "cò". Ví dụ giá mua hạn ngạch catergory 4 (cat 4) là áo thun, một công ty mua phải trả 0,56 USD/chiếc. Mỗi phi vụ mua bán vài nghìn đơn vị hạn ngạch, bên mua còn phải trả cho cò từ 5 đến 7 triệu đồng tiền phí. Ngoài ra, có những "cò" còn cố ý không giao giấy phép xuất khẩu cho công ty mua hạn ngạch (không có giấy phép xuất khẩu thì phía châu Âu sẽ không cho khách nhận hàng) để làm áp lực bắt công ty phải chi trả thêm tiền. Do hàng đã xuất đi rồi nên công ty mua hạn ngạch đành phải chi thêm cho "cò" một ít để lấy được giấy phép xuất khẩu gửi cho khách hàng.
(Theo Sài Gòn Tiếp Thị)